Chỉ như một bước thôi. Nếu tôi để người ra đi, nước mắt cứ rơi.
Chỉ như một bước thôi. Nếu người ra đi nước mắt sẽ càng rơi thêm nhiều.
Dù có giang tay ra, dù có đưa tay ra. Hướng đế một nơi không thể chạm được.
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Người đã đi rồi.
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Người đã để lại tôi và ra đi.
Tôi yêu người! tôi yêu người! Thử gọi thật to người. Nhưng người không thể nghe thấy! Bởi chỉ có tiếng trái tim này đang gào thét.
Suốt cả ngày tôi luôn cố gắng để xoá bỏ nhưng lại hiện ra.
Suốt cả ngày là câu từ biệt nhưng rồi lại hiện ra.
Dù có giang tay ra, dù có đưa tay ra. Hướng đế một nơi tôi không thể ôm vào lòng
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Người đã đi rồi.
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Người đã để lại tôi và ra đi.
Tôi yêu người! tôi yêu người! Thử gọi thật to người. Nhưng người không thể nghe thấy! Bởi chỉ có tiếng trái tim này đang gào thét.
Suốt cả ngày tôi luôn cố gắng để xoá bỏ nhưng lại hiện ra.
Suốt cả ngày là câu từ biệt nhưng rồi lại hiện ra.
Anh đang đọc đúng không??
Vì chỗ em đứng quá vắng vẻ.
Mà chỗ anh đứng lại quá đông người vây quanh anh!
Nên em không thể nhìn thấy anh được.
Anh làm ơn đừng đứng ở nơi nào em không nhìn thấy!
Anh hãy bước lại nơi em nhìn thấy được!
Để em có thể nhìn thấy anh.
Xin anh hãy cho phép em.
Điều này em sẽ luôn nói nên mỗi ngày anh hãy nghe thật rõ..........
EM YÊU ANH!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét